Em mạnh mẽ sắc bén để che đậy sự yếu đuối và lấy nụ cười làm chiếc mặt nạ giấu những chuyện buồn liệu có công bằng đối với một trái tim yếu mềm không ? Thời gian thì vẫn cứ trôi, cuộc sống này vẫn vậy, chạy nhanh đến nỗi ngoái đầu nhìn lại em chỉ thấy nó thay đổi được đôi chút với những bộn bề chất chứa trong lòng . Em ước gì thời gian có thể quay lại...Em không muốn trong đầu có quá nhiều những suy nghĩ , ngày mai mình sẽ làm gì và có phải cũng giống như ngày hôm nay không ? Có buồn giống vậy nữa không ? Nghĩ đến thôi , em cảm thấy chán nản lắm rồi...
Là con gái em buộc mình phải mạnh mẽ dù trải qua những chuyện không vui , vẫn phải cố gắng sống với vỏ bọc bên ngoài cố gồng mình chịu đựng để vượt qua . Em cảm thấy mệt mỏi khi bản thân mình chỉ nhận về quá nhiều nỗi buồn có mạnh mẽ đến đâu thì trái tim em vẫn mong manh , yếu đuối ...Không phải em mạnh mẽ để người khác thấy rằng chuyện gì bản thân cũng có thể giải quyết được mà để em thấy mình trưởng thành như thế nào sau mỗi lần thất bại , và không được bỏ cuộc càng tỏ ra mình mạnh mẽ trong một thời gian quá dài . Em đã vô tình đẩy cảm xúc mình vào một con đường không lối thoát.... Đã lâu rồi em tự đánh mất đi quyền được bảo vệ từ người khác .... em mệt rồi em cần được nghĩ ngơi...../.