Ngày mai , cũng tại nơi này như ánh bình minh , khởi đầu một cuộc sống mới lo toan , đau xót , hiểu lầm và nghi kỵ đều có . Đôi khi yếu đuối đến mức chỉ một lời nói cũng khiến tôi rơi nước mắt và phát hiện ra bản thân mình sao mà giỏi chịu đựng quãng thời gian quá dài...Có lẻ tôi nên lạnh lùng hơn một chút , mỉm cười và nói rằng mọi thứ đều ổn còn dễ dàng hơn là giải thích chuyện gì đã xảy ra....
Những tháng ngày mệt mỏi xen lẫn lo lắng muộn phiền , tôi phải gồng mình cố gắng vượt qua những khó khăn của cuộc sống ? rất mệt , rất đau buồn muốn buông xuôi tất cả ...? không có gì trong tay , tôi vẫn mỉm cười luôn lạc quan dẫu dòng đời biến đổi , người đến rồi đi , thật giả lẫn lộn đền bây giờ tôi hiểu nhận ra một điều ... Hãy tự thưởng cho mình một giấc ngủ thật êm đềm bước ra khỏi cuộc sống vốn bộn bề và quá ngột ngạt..... /.